[Chu Tô] Cuộc chạm trán của các ảnh đế
  • Một buổi sáng tốt lành, Tô ảnh đế thức dậy đánh răng rửa mặt, nhìn vẻ mặt tràn đầy sức sống của mình trong gương tâm trạng càng thoải mái.
  • Tô Tân Hạo vệ sinh xong xuôi liền trở ra phòng, mắt nhìn lên giường, ở đó có một người trùm mền kín từ đầu đến chân. Cậu nén cười tiến lại lôi chăn ra dịu giọng nói.
  • "Chu Chí Hâm, dậy thôi."
  • "Không."
  • Hắn nói xong liền kéo mền lại trùm kín.
  • "Hôm nay chúng ta phải về trường quay đấy."
  • "...."
  • Quạc quạc quạc...không một tiếng đáp. Tô Tân Hạo còn đang nghĩ xem mình nên làm gì để lôi người dậy thì Chu Chí Hâm đã vứt chăn qua một bên rồi ngồi ngay ngắn trên giường nhìn cậu.
  • "Mau hôn tôi một cái, có lẽ tôi sẽ tha thứ cho em."
  • "Chu Chí Hâm, anh thật rộng lượng."
  • Tô Tân Hạo buồn cười nhéo gương mặt mới ngủ dậy của hắn.
  • Chu Chí Hâm không buồn trả lời cậu tay chỉ chỉ lên môi mình. Vẻ mặt trông cực kỳ ngoan cố, nếu như cậu không hôn hắn vậy hắn sẽ không xuống giường. Dù sao bọn họ cũng là bạn diễn, không có hắn cậu diễn với ai đây?
  • Tô Tân Hạo đặt hai tay lên vai người trước mặt, cậu cúi sát người xuống, hai mắt chậm rãi nhắm lại. Chu Chí Hâm nhìn hành động của cậu khóe môi giương cao thích thú chờ đợi.
  • Thế nhưng khi đã sắp môi chạm môi Tô Tân Hạo lại mở mắt ra cười nói với hắn.
  • "Không có đâu."
  • "Bạn nhỏ, em hợp tác chút đi!"
  • "Anh còn ngồi đây nữa là em đi trước đấy."
  • "Người yêu không chiều tôi."
  • Chu Chí Hâm nhìn bóng lưng bạn nhỏ nhà mình mà thở dài trông rất rầu rĩ, thấy người một cái quay đầu cũng không có đành ngoan ngoãn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
  • Ở dưới khu nhà của họ, một trai đẹp đã xuất hiện.
  • Trần Diệp theo nhiệm vụ thường ngày đến đón Chu Chí Hâm, tiện thể đón luôn cả Tô Tân Hạo. Mới đầu tâm trạng người quản lý độc thân này còn rất tốt, nhưng sau đó mặt mày đã xám xịt.
  • "Ah...đừng nháo."
  • "Em né cái gì? Tôi phải hôn một cái."
  • "Anh muốn hôn à? Trừ khi anh để em đè."
  • "Cho em đè đấy."
  • "Vậy tối nay anh có muốn sang phòng em không?"
  • "Nhưng người bên trong vẫn là tôi."
  • "Vậy thì anh nhịn đi."
  • Trần Diệp hai tay cầm lái nắm chặt lại, ánh mắt tràn ngập sát khí miệng thì lầm bầm, có vẻ anh đang lặng lẽ dùng hết tài nghệ của mình hát nên một bản tình ca....à không, một bản rap diss khó quên.
  • Lúc đến trường quay Chu ảnh đế vẫn trông cực kỳ chán nản. Tô Tân Hạo thì còn phải quay trước vài cảnh riêng của mình nên không có thời gian để ý hắn.
  • Chu Chí Hâm ngồi trên ghế nhìn cậu diễn biểu cảm thay đổi đến chóng mặt. Tô Tân Hạo diễn vai lạnh lùng mà trông vẫn thật đáng yêu, nghĩ như vậy liền vui vẻ cười. Nhưng Tô Tân Hạo không hôn hắn, tối hôm qua còn để hắn dội nước lạnh. Nghĩ xong lại lạnh mặt.
  • May mắn chúng ta vẫn còn vị quản lý vừa có tâm vừa có tầm. Trần Diệp thấy tâm trạng đại boss nhà mình lên xuống thất thường liền quan tâm hỏi.
  • "Sao vậy?"
  • "Bị nghẹn."
  • "Hả?"
  • "Hôm nay có cảnh hôn phải không?"
  • "Ừ, cảnh hôn đầu tiên."
  • Chu Chí Hâm vẻ mặt đắc ý ngồi xem lại kịch bản. Đi diễn với người yêu có gì vui? Thì ra chính là như lúc này đây.
  • Vừa nói đến cảnh hôn xong Đinh đạo diễn đã xuất hiện để nói với hắn về chuyện này. Vẻ mặt trông rất khó xử, ngập ngùng một lúc mới nói ra được.
  • "Chuyện là...không biết Tô Tân Hạo có muốn đóng cảnh hôn không. Tôi cũng chưa hỏi, cậu thấy sao?"
  • "Em ấy sẽ đóng."
  • Chu Chí Hâm nói chắc như đinh đóng cột nào ngờ Đinh đạo diễn không những không khích lệ còn quát lại.
  • "Cậu đừng có tự tin, lỡ người ta thẳng rồi sao?"
  • "...."
  • "Cậu nhìn tôi làm gì? Tôi nói sai hả? Cậu ấy đâu có bảo mình cong?"
  • Chu Chí Hâm buồn cười hỏi.
  • "Em ấy cũng đâu có nói mình thẳng?"
  • "Thẳng còn cần chứng minh hả? Phải bắt loa nói mình thẳng à? Tôi thấy cậu đóng phim đến ngốc rồi."
  • Trần Diệp đứng cạnh nghe cuộc đối thoại của hai người này mà miệng cực kỳ ngứa ngáy. Phải mà nói được anh sẽ nói thẳng luôn, Tô Tân Hạo ấy mà....cũng là một loại với Chu Chí Hâm. Hai người này về với nhau thật sự quá hợp, bọn họ chính là một cặp trời sinh.
  • Ban đầu anh còn lo cho Tô Tân Hạo bị con người lưu manh kia bắt nạt, nào ngờ ban nãy trên xe cậu ăn nói thật điêu luyện. Có thể ngang mồm nói mấy câu vô sỉ với Chu Chí Hâm. Quả thật là tuyệt phối.
  • Tô Tân Hạo mà biết Trần Diệp khen cậu như vậy sẽ rất cảm động. Thật ra không phải cậu giỏi giang gì. Chủ yếu là khoảng thời gian ở cạnh đã bị người ta trêu chọc đến hồ đồ, qua vài lần như vậy ít nhiều cũng học hỏi được chút chút.
  • "Mọi người đang nói gì vậy?"
  • Ánh mắt của ba người nọ đồng loạt nhìn về phía cậu. Nhân vật chính đã tới vậy thì không cần nhiều lời nữa.
  • "Chuyện là cảnh hôn...dù sao thì cũng nên đầu tư một chút cậu hiểu không? Hai người cũng là diễn viên chuyên nghiệp...."
  • "Được mà đạo diễn."
  • Sau khi xác nhận lại lần nữa Đinh đạo diễn mới yên tâm mình không nghe lầm. Lúc dặn chuẩn bị vô tình thấy ánh mắt kì lạ hai người này nhìn nhau, sao cứ cảm thấy bọn họ có gì đó không đúng...có lẽ mình nghĩ nhiều rồi.
  • Cảnh hôn này có chút táo bạo, Tạ Tuy vì đổ lu giấm mà đem con nhà người ta ra cưỡng hôn. Chu Chí Hâm đọc kịch bản vẻ mặt như đang xem thường, đúng là tuổi trẻ bồng bột. Hắn thì hoàn toàn không giống như vậy.
  • Cả hai nhanh chóng vào vị trí, cảnh thân mật đầu tiên của bộ phim bắt đầu được quay.
  • Tống Dụ đột nhiên bị Tạ Tuy kéo vào phòng thí nghiệm vắng vẻ. Còn chưa nói được câu nào môi đã bị chặn lại.
  • Hai vị ảnh đế nhà ta đè nhau ra hôn được chừng mười giây thì Đinh đạo diễn đột ngột hô dừng. Nụ cười trông như người cha hiền từ hướng về phía Chu Chí Hâm.
  • "Cậu có biết cưỡng hôn là như nào không hả? Cậu thiếu kinh nghiệm như vậy sao? Hay là cậu cố ý? Mạnh bạo lên!"
  • Sau đó dịu dàng quay sang giải thích với Tô Tân Hạo.
  • "Mạnh bạo một chút không sao chứ? Cảnh này vốn là phải như vậy."
  • "Không có vấn đề..."
  • Tô Tân Hạo hai má hơi đỏ trả lời. Không hiểu sao cậu thấy có chút căng thẳng. Bị hắn hôn trước mặt bao người so với trên giường còn hồi hộp hơn.
  • "Hung dữ thật đấy, tôi còn định NG thêm vài lần."
  • Chu Chí Hâm nói nhỏ bên tai cậu.
  • "Anh nghiêm túc chút đi!"
  • Tô Tân Hạo trừng mắt nhìn hắn, như con thỏ nhỏ nổi giận. Không những không làm người ta sợ mà ngược lại còn đáng yêu chết người.
  • Mà Chu ảnh đế cũng thật nghe lời, diễn vô cùng chuyên nghiệp.
  • Tống Dụ đột nhiên bị hôn ngay cả phản kháng cũng không nhớ. Chỉ biết ngây người ra nhìn, kinh ngạc đến quên cả hô hấp.
  • Tạ Tuy đem đầu lưỡi trực tiếp xâm chiếm khoang miệng của đối phương. Nụ hôn nồng nhiệt như muốn nuốt lấy đôi môi người trước mặt.
  • Mãi được một lúc Tống Dụ cũng lấy lại chút tỉnh táo mà đẩy anh ra. Gương mặt đỏ ửng cùng bờ môi bị hôn đến ướŧ áŧ cực kỳ khiêu gợi. Hình ảnh này vô tình đốt lên mồi lửa trong lòng Tạ Tuy. Anh lại mạnh bạo nắm lấy cằm đối phương mà hôn lên.
  • Lúc này bên ngoài vang lên tiếng nói của một đám học sinh, càng lúc càng gần. Có vẻ như bọn họ đến lấy đồ, mà hai người cũng kịp thời núp sau một cái bàn thí nghiệm.
  • Tống Dụ vừa dứt ra được khỏi nụ hôn kia thì hai mắt cũng đã hiện lên một tầng hơi nước. Cậu cảm thấy cơ thể mình mềm nhũn ra. Thế nhưng chưa kịp bình tĩnh lại bờ môi kia lại dán tới. Nhịp tim thoáng chốc tăng vọt.
  • Tống Dụ nhịn không nỗi nữa cắn lấy môi người nọ, Tạ Tuy bị đau cũng buông ra. Nhìn gương mặt giận hờn của cậu lại muốn hôn thêm một chút.
  • Ngay lúc này, trong lớp thí nghiệm, bọn họ giống như đang vụng trộm.
  • Có lẽ vì cảnh hôn quá thật nên ai nấy cũng chăm chú nhìn, chớp mắt cũng không dám chớp, sợ mình sẽ bỏ lỡ cái gì. Hoàn toàn đắm chìm vào nụ hôn của hai vị ảnh đế.
  • "Biết là đang diễn nhưng tôi lại thấy rất thật nha..."
  • "Kỹ thuật hôn này làm tôi nhịn không được nuốt nước miếng...ực.."
  • "Mắt không thấy tâm không phiền...."
  • Trần Diệp lầm bầm.
  • Cảnh quay kết thúc, Chu Chí Hâm đưa tay sờ môi mình, không biết có gì mà vẻ mặt trông rất khoái chí.
  • "Tô Tân Hạo."
  • "Sao thế?"
  • "Sưng rồi nè."
  • Chu Chí Hâm liếm liếm khóe môi, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía cậu.
  • Tô Tân Hạo hai tai đã đỏ lúc nào không hay mím môi nhìn hắn. Hình như ban nãy cắn có chút mạnh...
  • —--------
  • Một ngày nọ, Chu Chí Hâm đã quay phim mà không có Tô Tân Hạo bên cạnh. Trần Diệp cực kỳ cảm động bởi vì lâu rồi mới nhìn lại một Chu ảnh đế lạnh nhạt ngồi im một chỗ. Chứ không phải người nào đó vẻ mặt nham hiểm gọi Tô Tân Hạo ơi Tô Tân Hạo à.
  • Bộ phim cũng đã quay đến những phân đoạn cuối cùng. Đoán chừng gần một tháng nữa là bọn họ phải tách nhau ra. Không thể cứ sớm sớm tối tối đều gặp được. Trần Diệp nghĩ vậy liền khuyên nhủ hắn.
  • "Biết là chán nhưng boss cũng dần quen đi, sau này không còn đóng chung nữa sẽ không có nhiều thời gian ở cạnh."
  • "Tôi đang nghĩ."
  • "Nghĩ cái gì?"
  • "Bảo em ấy dọn đồ qua nhà ở chung luôn."
  • "...."
  • Bỗng có tiếng ồn ào phát ra từ phía Đinh đạo diễn, một đám người xúm lại quanh đó nhao nháo cái gì trông có vẻ náo nhiệt. Dường như có một nhân vật nào đó rất được chào đón.
  • Đứng giữa đám bọn họ là một cô nàng nhỏ nhắn, vóc dáng thật mảnh mai thon gọn. Dùng từ xinh đẹp gắn lên người này cũng không sai, thật sự là xinh xắn kiểu người người yêu thích.
  • "Yến Ninh?"
  • "Quên nói với cậu, nữ phụ ba đột nhiên có chuyện đột xuất nên không thể đóng tiếp. Cô ta là người thay thế. Thấy thế nào? Đẹp đúng không?"
  • "Ừ."
  • Chu Chí Hâm liếc một cái rồi thôi, giọng điệu tự hào nói.
  • "Bạn nhỏ nhà em đẹp lắm."
  • "...Boss có bị gì không đấy?"
  • "Tô Tân Hạo không thích cô ta, em cũng không thích đâu."
  • "...."
  • Trần Diệp vẻ mặt hoang mang nhìn người bên cạnh. Sao cứ cảm thấy cái cách nói chuyện này rất ngứa đòn...
14
Chương 17: Xinh đẹp